Tháng 04/1942, tư lệnh Italia có ý phát triển một pháo chống tăng tấn công bằng cách lắp lựu pháo 105 mm lên khung gầm tăng hạng nặng Carro Armato P 40. Tiến độ không nhanh như kỳ vọng khiến quan chức quyết định dùng khung gầm cải tiến từ Carro Armato M 15/42 (đã sản xuất hàng loạt) cho chiếc xe mới. Khẩu lựu pháo 105 mm có chiều dài bằng 23 lần cỡ nòng. Nguyên mẫu hoàn tất vào tháng 01/1943 và trở thành chiếc xe Ý đầu tiên được hàn một phần. Mẫu sê-ri, định danh Semovente da 105/25 M43, lắp súng dài 25 lần cỡ nòng và có thiết kế thân cũng như cabin mới. Trước lúc Ý đầu hàng vào ngày 08/09/1943, 30 chiếc đã được chế tạo và bàn giao cho các đơn vị quân đội. Về sau, tất cả chúng rơi vào tay Đức, tiếp tục được thiết lập và sản xuất. Giữa năm 1943 và 1944, thêm 121 xe nữa đã xuất xưởng.
Chỉ huy
Pháo thủ
Nạp đạn viên
Liên lạc viên
Các đặc tính được ghi đều thuộc về xe có kíp lái thành thạo 100%.